Tại sao lại nói nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam “theo đóm ăn tàn” trong vụ Đoàn Thị Hương - Ls Nguyễn Văn Đài

728x90 AdSpace

Wednesday 13 March 2019

Tại sao lại nói nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam “theo đóm ăn tàn” trong vụ Đoàn Thị Hương



Ngày xưa, người dân hay dùng đuốc thắp sáng soi đường khi đi ban đêm. Đuốc là cây nứa khô dập ra bó lại dài một hai mét. Khi bó đuốc cháy thì sẽ có tàn bay ra, đồng thời có cả những con muỗi, con bọ cánh, thiêu thân bay va vào ngọn lửa và bị chết hoặc bị thương rơi xuống đất. Và những con rắn thường mò ra bò theo người để ăn tàn của đuốc và con những con bọ, muỗi, thiêu thân chết nằm dưới đất.

Sự thực thì rắn theo đóm ăn tàn hay ra để tìm mồi thì cho đến bây giờ với mọi người vẫn là điều bí hiểm vì chưa thấy có ai nghiên cứu tìm hiểu, chỉ nghe thế và biết thế... Ngay cả khi có người vác đuốc đi qua thì rắn hay mò ra cũng không biết là có thật thế không. 
Thành ngữ “theo đóm ăn tàn” hình thành là dựa trên hiện tượng nêu trên. Nhưng “theo đóm ăn tàn”, hoặc “theo voi ăn bã mía” khi trở thành thành ngữ thì lại không phải để mô phỏng cái việc cụ thể ấy, mà sang chuyện con người. Đó là ám chỉ cách sống theo đuôi nhặt nhạnh tí của thừa rơi rụng không đáng với giá trị phẩm hạnh con người. Đó là lối sống theo bản năng nhằm kiếm cái lợi nhỏ. Là thứ a dua không có tính liên kết. 
Theo đóm ăn tàn của con vật là bản năng. Người mà theo đóm ăn tàn là loại người kém cỏi không tự biết mình là ai, không cần biết hệ lụy của việc đó sẽ dẫn mình đến đâu, cứ có tí lợi là tìm đến để nhặt nhạnh. Đó là câu thành ngữ nhắc người đời ngẫm ngợi để tự điều chỉnh cuộc sống của mình. 
Quay trở lại việc nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam “theo đóm ăn tàn”.
Ngày 11 tháng 3 năm 2019, cô Siti Aisyah đã được Tòa án Malaysia phóng thích. Cô Siti Aisyah và cô Đoàn Thị Hương là 2 nghi phạm giết ông Kim Jong Nam, anh trai của nhà lãnh đạo Bắc Hàn Kim Jong Un.
Theo Chính phủ Indonasia, đây là kết quả nỗ lực của Chính phủ Indonasia đã không ngừng hoạt động hành lang cao cấp.
Ông Jokowi, Tổng thống Indonesia đã gặp Ông Mahathir, Thủ tướng Malaysia vào tháng 7 vừa qua và đã trao đổi về trường hợp của cô Siti. Ông Jokowi cũng đã gặp ông Mahathir lần nữa và gặp cả Viện trưởng Viện Kiểm sát Tối cao của Malaysia, cũng như người đứng đầu ngành Công an nước này.
Bức thư chấp nhận việc thả cô Siti đã được ký bởi Viện trưởng Viện Kiểm sát Tối cao Malaysia vào ngày 8 tháng 3 vừa qua. Theo bức thư này, quyết định rút đơn truy tố cho cô Siti đã được xem xét trên cơ sở " mối quan hệ tốt đẹp giữa các nước liên quan".
Người lãnh đạo cao nhất của Indonesia đã nỗ lực không mệt mọi để giải cứu công dân của mình vì họ cho rằng cô Siti chỉ là nạn nhân mà thôi.
Còn các nhà lãnh đạo của nhà cầm cộng sản Việt Nam hoàn toàn không có một hành động ngoại giao nào để giải cứu công dân của mình. Họ chỉ tập trung đấu đá tranh giành quyền lực và tham nhũng.
Sau khi công dân Indonesia được phóng thích, trước sức ép và phản đối của cộng đồng mạng, Phó thủ tưởng, ngoại trưởng Phạm Bình Minh đã điện đàm với Ngoại trưởng Malaysia Saifuddin Abdullah để trao đổi một số vấn đề song phương, trong đó có trường hợp của Đoàn Thị Hương. Phạm Bình Minh đề nghị phía Malaysia đảm bảo xét xử một cách công bằng, trả tự do cho Đoàn Thị Hương. 
Qua đây chúng ta có thấy rõ bộ mặt của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam chỉ “theo đóm ăn tàn”. Khi thấy lãnh đạo Indonesia giải cứu thành công công dân của họ và trước sức ép dư luận trong nước, nhà cầm cộng sản VN mới nương theo để đề nghị Malaysia xét xử công bằng và trả tự do cho công dân của mình. Điều này còn thể hiện sự kém cỏi về đạo đức, năng lực cầm quyền của các quan chức cộng sản Việt Nam. Và thực sự họ chỉ là những kẻ “theo đóm ăn tàn” giống như những loài súc vật chỉ sống với bản năng của chúng.

Tại sao lại nói nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam “theo đóm ăn tàn” trong vụ Đoàn Thị Hương Reviewed by Nguyen Van Dai on March 13, 2019 Rating: 5 Ngày xưa, người dân hay dùng đuốc thắp sáng soi đường khi đi ban đêm. Đuốc là cây nứa khô dập ra bó lại dài một hai mét. Khi bó đuốc c...

No comments:

Vì sao các quan chức cộng sản tài thì ít, tật thì nhiều?